金杯中的美酒一斗价十千,玉盘里的菜肴珍贵值万钱。<br />
心中郁闷,我放下杯筷不愿进餐;拔出宝剑环顾四周,心里一片茫然。<br />
想渡黄河,冰雪却冻封了河川;想登太行山,莽莽风雪早已封山。<br />
像姜太公吕尚垂钓溪,闲待东山再起;又像伊尹做梦,乘船经过日边。<br />
人生道路多么艰难,多么艰难;歧路纷杂,如今又身在何处?<br />
相信乘风破浪的时机总会到来,到时定要扬起征帆,横渡沧海!
        金樽清酒斗十千,玉盘珍羞直万钱。(羞 同:馐;直 同:值)<br />
停杯投箸不能食,拔剑四顾心茫然。<br />
欲渡黄河冰塞川,将登太行雪满山。(雪满山 一作:雪暗天)<br />
闲来垂钓碧溪上,忽复乘舟梦日边。(碧 一作:坐)<br />
行路难,行路难,多歧路,今安在?<br />
长风破浪会有时,直挂云帆济沧海。
        jīn zūn qīng jiǔ dǒu shí qiān yù pán zhēn xiū zhí wàn qián xiū tóng xiū zhí tóng zhí 
tíng bēi tóu zhù bù néng shí bá jiàn sì gù xīn máng rán 
yù dù huáng hé bīng sè chuān jiāng dēng tài háng xuě mǎn shān xuě mǎn shān yī zuò xuě àn tiān 
xián lái chuí diào bì xī shàng hū fù chéng zhōu mèng rì biān bì yī zuò zuò 
xíng lù nán xíng lù nán duō qí lù jīn ān zài 
cháng fēng pò làng huì yǒu shí zhí guà yún fān jì cāng hǎi
 
        
        
    
    
        
        
        
        
        
        
         
        
         
                                                 
       
                        李白《行路难·其一》                    
                                     
       
                        金樽清酒斗十千,玉盘珍羞直万钱。                    
                                     
       
                        停杯投箸不能食,拔剑四顾心茫然。                    
                                     
       
                        欲渡黄河冰塞川,将登太行雪满山。                    
                                     
       
                        闲来垂钓碧溪上,忽复乘舟梦日边。                    
                                     
       
                        行路难,行路难,多歧路,今安在?                    
                                     
       
                        长风破浪会有时,直挂云帆济沧海。