两船并排着在水上飘,水涌船动忽低又忽高。<br />
船上响起阵阵弹唱声,悲哀的乐声久久不消。<br />
歌声传到了你的身旁,凄恻痛怆叫你把泪掉。<br />
你伤心时竟是在想谁,我很愿与你如漆似胶。<br />
希望我们都变晨风鸟,双飞双宿在北林树梢。
        方舟戏长水,湛澹自浮沉。<br />
弦歌发中流,悲响有馀音。<br />
音声入君怀,凄怆伤人心。<br />
心伤安所念,但愿恩情深。<br />
愿为晨风鸟,双飞翔北林。
        fāng zhōu xì cháng shuǐ zhàn dàn zì fú chén 
xián gē fā zhōng liú bēi xiǎng yǒu yú yīn 
yīn shēng rù jūn huái qī chuàng shāng rén xīn 
xīn shāng ān suǒ niàn dàn yuàn ēn qíng shēn 
yuàn wéi chén fēng niǎo shuāng fēi xiáng běi lín
 
        
        
    
    
        
        
        
        
        
        
         
        
         
                                                 
       
                        曹丕《清河作诗》                    
                                     
       
                        方舟戏长水,湛澹自浮沉。                    
                                     
       
                        弦歌发中流,悲响有馀音。                    
                                     
       
                        音声入君怀,凄怆伤人心。                    
                                     
       
                        心伤安所念,但愿恩情深。                    
                                     
       
                        愿为晨风鸟,双飞翔北林。