猛然间窗外传来声声报晓,怎不叫人心头着恼?<br />
那报晓声唤出了太阳,在云树间挂得高高。<br />
欢情正浓,不想分别时刻已到,心头渐渐被愁意笼罩。<br />
千金良宵,再添数刻时分,老天又何必计较?<br />
销魂时节,就是多饶一更,想来也不妨大道。<br />
如今恩爱的鸳鸯心惊胆跳,和美的情侣分道扬镳。<br />
叫人舍不得离开被窝,好久才懒懒地着衣下床,挨一刻一刻是好。
        恨无端报晓何忙。<br />
唤却金乌,飞上扶桑。<br />
正好欢娱,不防分散,渐觉凄凉。<br />
好良宵添数刻争甚短长?<br />
喜时节闰一更差甚阴阳?<br />
惊却鸳鸯,拆散鸾凰。<br />
犹恋香衾,懒下牙床。
        hèn wú duān bào xiǎo hé máng 
huàn què jīn wū fēi shàng fú sāng 
zhèng hǎo huān yú bù fáng fēn sàn jiàn jué qī liáng 
hǎo liáng xiāo tiān shù kè zhēng shèn duǎn cháng 
xǐ shí jié rùn yì gēng chà shèn yīn yáng 
jīng què yuān yāng chāi sàn luán huáng 
yóu liàn xiāng qīn lǎn xià yá chuáng
 
        
        
    
    
        
        
        
        
        
        
         
        
         
                                                 
       
                        徐琰《蟾宫曲·晓起》                    
                                     
       
                        恨无端报晓何忙。                    
                                     
       
                        唤却金乌,飞上扶桑。                    
                                     
       
                        正好欢娱,不防分散,渐觉凄凉。                    
                                     
       
                        好良宵添数刻争甚短长?                    
                                     
       
                        喜时节闰一更差甚阴阳?                    
                                     
       
                        惊却鸳鸯,拆散鸾凰。                    
                                     
       
                        犹恋香衾,懒下牙床。