荷叶初生时相遇恋人,不久分离,春恨已生;荷叶枯时恋人辞世,秋恨又成。<br />
只要身在人世,情意地久天长永存,多少惆怅,只有那流不尽的江水声。
荷叶生时春恨生,荷叶枯时秋恨成。<br />
深知身在情长在,怅望江头江水声。
hé yè shēng shí chūn hèn shēng hé yè kū shí qiū hèn chéng
shēn zhī shēn zài qíng cháng zài chàng wàng jiāng tóu jiāng shuǐ shēng
暮秋独游曲江,李商隐,唐代
荷叶生时春恨生,荷叶枯时秋恨成。
深知身在情长在,怅望江头江水声。