幽寂的厅堂中层层帷幕深垂;独卧床上,追思前事,倍感静夜的漫长。<br />
如巫山神女一样有浪漫的奇遇原是一场梦,仍像青溪小姑那样独处无情郎。<br />
风波不信菱枝柔弱,偏要摧残;像那具有芬芳美质的桂叶,却无月露滋润使之飘香。<br />
即使深知沉溺相思是全无益处,也无妨终生惆怅落个似醉如狂。
        重帏深下莫愁堂,卧后清宵细细长。<br />
神女生涯原是梦,小姑居处本无郎。<br />
风波不信菱枝弱,月露谁教桂叶香。<br />
直道相思了无益,未妨惆怅是清狂。<br />
        chóng wéi shēn xià mò chóu táng wò hòu qīng xiāo xì xì cháng 
shén nǚ shēng yá yuán shì mèng xiǎo gū jū chù běn wú láng 
fēng bō bú xìn líng zhī ruò yuè lù shuí jiào guì yè xiāng 
zhí dào xiāng sī liǎo wú yì wèi fáng chóu chàng shì qīng kuáng
 
        
        
    
    
        
        
        
        
        
        
         
        
         
                                                 
       
                        无题·重帏深下莫愁堂,李商隐,唐代                    
                                     
       
                        重帏深下莫愁堂,卧后清宵细细长。                    
                                     
       
                        神女生涯原是梦,小姑居处本无郎。                    
                                     
       
                        风波不信菱枝弱,月露谁教桂叶香。                    
                                     
       
                        直道相思了无益,未妨惆怅是清狂。