你明知我已经有了丈夫,还偏要送给我一对明珠。<br />
我心中感激你情意缠绵,把明珠系在我红罗短衫。<br />
我家的高楼就连着皇家的花园,我丈夫拿着长戟在皇宫里值班。<br />
虽然知道你是真心朗朗无遮掩,但我已发誓与丈夫生死共患难。<br />
归还你的双明珠我两眼泪涟涟,遗憾没有遇到你在我未嫁之前。
君知妾有夫,赠妾双明珠。<br />
感君缠绵意,系在红罗襦。<br />
妾家高楼连苑起,良人执戟明光里。<br />
知君用心如日月,事夫誓拟同生死。<br />
还君明珠双泪垂,恨不相逢未嫁时。(恨不 一作:何不)
jūn zhī qiè yǒu fū zèng qiè shuāng míng zhū
gǎn jūn chán mián yì xì zài hóng luó rú
qiè jiā gāo lóu lián yuàn qǐ liáng rén zhí jǐ míng guāng lǐ
zhī jūn yòng xīn rú rì yuè shì fū shì nǐ tóng shēng sǐ
huán jūn míng zhū shuāng lèi chuí hèn bù xiāng féng wèi jià shí hèn bù yī zuò hé bù
节妇吟寄东平李司空师道,张籍,唐代
君知妾有夫,赠妾双明珠。
感君缠绵意,系在红罗襦。
妾家高楼连苑起,良人执戟明光里。
知君用心如日月,事夫誓拟同生死。
还君明珠双泪垂,恨不相逢未嫁时。